Mong ước “vô nghĩa”
Bạn bè thường khen ngợi cuộc sống gia đình của anh với câu "Mày sướng!", bởi anh có vợ đẹp, hai con và cuộc sống vật chất đầy đủ. Tuy nhiên, anh cảm thấy thiếu thốn những điều giản dị mà những người đàn ông khác dễ dàng có. Anh không còn mong muốn những món ăn sang trọng, chỉ ước ao một buổi chiều vợ tự vào bếp nấu cho cả nhà. Nhưng suốt năm năm qua, bữa cơm nhà anh do người giúp việc nấu, còn vợ anh thì bận rộn với công việc và không còn gọi điện về nữa.
Ba cha con tự hiểu rằng nàng không về, lặng lẽ ăn cơm trước. Trong một tháng, số bữa cơm chung với nàng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Dù nhà cửa đầy đủ, anh vẫn thèm sự chăm sóc của một người phụ nữ. Khi anh đề nghị vợ dành thời gian cho gia đình, nàng từ chối và cho rằng đó là chuyện tầm phào. Dù chị Tư giúp việc nhà, nhưng anh nhận ra chị không thể thay thế vợ và mẹ của các con. Anh cảm thấy thiếu vắng sự quan tâm, yêu thương từ vợ, và nếu được hỏi, anh sẽ nói ghét nhất cái laptop của nàng.
Nàng làm việc cả ngày lẫn đêm, thường xuyên mang laptop vào phòng ngủ, khiến anh phải chờ đợi. Đến 22g, anh thường ngủ trước vì chán. Anh muốn gần gũi vợ nhưng phải chờ "thiên thời, địa lợi, nhân hòa": công việc của nàng suôn sẻ, nàng không bận rộn và tâm trạng vui vẻ. Anh từng nghĩ rằng ngoại tình với vợ hàng xóm còn dễ hơn. Dù đã cố gắng thuyết phục vợ giảm bớt công việc, nhưng không thành công vì nàng luôn có lý do chính đáng. Anh chỉ mong có một người vợ biết trở về với gia đình, để có những khoảnh khắc ấm áp bên nhau.
Sau khi hỏi kỹ, anh nhận ra mình là nạn nhân của vợ. Anh bực bội và quyết định đi công tác cho khuây khỏa.


Source: https://afamily.vn/tinh-yeu-hon-nhan/mong-uoc-tam-phao-20130106102314565.chn